Chú Phùng Cung này có “Thiền lực” nhỉ?
Thơ mà như kinh sấm ấy!Có lẽ, cái này được gọi là thiền thi này. Nhớ lại bài thơ Đêm nghe tiếng chày của Vương Bột (ông này Thi Phật đấy,mà Thiền tông là một trong thập tông của Phật giáo):
Thu đến nhớ chồng ai đập lụa
Gió trăng não lắm đá chày ơi
Mỗi tiếng trắng thêm tơ một sợi
Sáng ra e bạc cả đầu ai
Có cái vô hình vô ảnh mà hữu tại nhân gian. Nhưng hễ gọi được tên thì nó là Pháp Giới (Phật giáo tam tự kinh)
Người ta không dùng tài vật mà trao đổi bước đi tuyến tính của thời gian được, vả có chăng, người ta chỉ mua được những công nghệ siêu tốc để tranh thủ thời gian thôi.Vì lẽ đó mà giá trị và giá cả là hai thuộc tính khác nhau.
Tuổi trẻ vốn có,tuổi trẻ có thật, nhưng khi bạn già rồi bạn mới biết tuổi trẻ là một giấc mơ, mơ như Thuần Vu Phần đã từng mơ thôi.
Chú Phùng Cung này có “Thiền lực” nhỉ?
Thơ mà như kinh sấm ấy!Có lẽ, cái này được gọi là thiền thi này. Nhớ lại bài thơ Đêm nghe tiếng chày của Vương Bột (ông này Thi Phật đấy,mà Thiền tông là một trong thập tông của Phật giáo):
Thu đến nhớ chồng ai đập lụa
Gió trăng não lắm đá chày ơi
Mỗi tiếng trắng thêm tơ một sợi
Sáng ra e bạc cả đầu ai
Có cái vô hình vô ảnh mà hữu tại nhân gian. Nhưng hễ gọi được tên thì nó là Pháp Giới (Phật giáo tam tự kinh)
Người ta không dùng tài vật mà trao đổi bước đi tuyến tính của thời gian được, vả có chăng, người ta chỉ mua được những công nghệ siêu tốc để tranh thủ thời gian thôi.Vì lẽ đó mà giá trị và giá cả là hai thuộc tính khác nhau.
Tuổi trẻ vốn có,tuổi trẻ có thật, nhưng khi bạn già rồi bạn mới biết tuổi trẻ là một giấc mơ, mơ như Thuần Vu Phần đã từng mơ thôi.