Đêm giao thừa
Hôm nay hết một năm
Phải gác tới giao thừa
Quê hương chừng rét lắm,
Lất phất mấy hàng mưa
Tôi có người vợ nghèo,
Ðời vất vả gieo neo
Từ khi chồng đi lính;
Nhà tranh bóng hắt hiu
Lần hồi rau cháo dăm phiên chợ
Tóc rối thân gầy quán vắng teo
Ðêm ba mươi gió thổi
Tôi lại nhớ con tôi
Vợ đói con cùng đói
Khóc thét lặng từng hồi
Mẹ thì nước mắt nhiều hơn sữa
Ngực lép con nhay đã rã rời
Xuân về với núi sông
Thương vợ con nghèo đói
Mừng tuổi bằng chiến công,
Lửa căm hờn bốc mặt
Tôi phải giết quân thù
Khắc sâu tên tuổi vào sông núi
Lừng lẫy công đầu tết bốn phương
Thiên hạ truyền đi tin thắng trận
Một chiều nao nức chợ quê hương
Ðêm giao thừa đứng gác
Rên rỉ tiếng côn trùng
Tưởng chừng nghe vợ hát
Lời ru êm như bông:
“À ơi! cha con ăn tết lập công
Cho sữa mẹ chảy một giòng thiên thu
Cha đem cái chết quân thù
Làm sức sống bây giờ cho con.”