Hành ca cho một tương lai đã nhìn rõ mặt
Tuổi thơ ta hề gói tròn trong áo mẹ
Nắng mới lên hồng nội ngoại hai phương
Những thôn xóm quê chim gù rất khẽ
Hoa chìu thơm nở rợp những con đường
Lũy tre xanh hề như bàn tay ôm
Đặt thân tình ta giữa rốn làng
Ngô khoai hề hiền như cơm
Sỏi đá hề quý như vàng
Tuổi trẻ ta ôi vô cùng ngây thơ
Như dòng sông rất đỗi hiền từ
Thênh thang giữa hai bờ cát trắng
Theo khói cơm chiều, ta gây mơ
Những buổi sáng ta ngồi ru bé ngủ
Hát ầu ơ như một gã thất tình
Phiên chợ tan, mẹ về, ta mừng rỡ
Nụ hôn vàng thay những món quà xinh
Những buổi chiều theo chân cha lên rẫy
Dựng chòi canh, ta ngồi giữ thú rừng
Giữa thiên nhiên, ta một mình đứng dậy
Lên tiếng gọi người chia nỗi cô đơn
Đốt lửa đêm hề ta nhai bắp nướng
Nước lòng khe đã rót sẵn lưng bầu
Ta vung tay hề như viên tể tướng
Ném tiếng cười vang dội cả rừng sâu
Tuổi thơ ta sống rất đầy thi sĩ
Thiên nhiên nuôi người như một đứa con cưng
Tuổi thơ ta cũng vô cùng tráng sĩ
Lời mẹ ru êm mà quá đỗi hào hùng
Muôn năm hề ta yêu Việt Nam
Dân tộc ta bất khuất, kiên cường
Lịch sử ta bốn ngàn năm lập quốc
Máu từ Cà Mau máu thắm Nam Quan
Đọc sử Tàu ta mê Kinh Kha,
Dịch – thủy vung gươm giã biệt quê nhà
“Ta tráng sĩ hề, lòng không mềm bắng kiếm”
Đầu Tần Vương và môi hồng Yên Cơ
Ta sống đời chưa một lần trở mặt
Bằng hữu xa gần mở rộng hai tay
Ta như trời mở rộng lòng với đất
Trước âm mưu, ta cất tiếng cả cười
Bạn bè ta những thằng nuôi chí lớn
Luyện văn chương thành một lưỡi gươm thần
Đứng với ngu phu làm người hảo hớn
Sống giữa đời hèn mà rất triết nhân
Ôi những bạn bè mà ta rất yêu
Sáng có mặt nhau, chiều hẹn chiều
Có quán nào ấm hơn quán trọ
Mái lá mưa về lay gió xiêu
Đời rộng thu vừa chiếu tình thân
Lịch sử xa mà tưởng rất gần
Kinh Kha không là người vắng mặt
Vì quanh ta sống lại những vua Tần
Có những chiều vàng ta lên núi
Anh em cùng trích máu ăn thề
Bao giờ quê hương còn lửa khói
Chí cả đường dài ta cứ đi
Tuổi thanh xuân ta hề chất ngất cao vọng
Thở dài hơi trong một quả tim hồng
Tuổi thanh xuân ta hề căng như mặt trống
Như mũi tên chờ trên cánh cung
Ta vỗ thơ mình như cánh chim
Như gió vô tình chở nắng qua đêm
Có tiếng hát nào không là sứ điệp?
Rất kiêu hùng ta đậu giữa anh em
Tiếng ta cao hề không ai theo tới
Lời ta sâu như lịch sử giống nòi
Ta bước đi hề ra ngoài bóng tối
Trên cây đời ta ươm nụ tương lai…