Ngọn tóc sương mù
Tác giả: Lâm Chương
Tôi từ rừng núi hoang vu
Về đây ngọn tóc sương mù chưa tan
Tay tôi đôi nhánh khô vàng
Lòng tôi cỏ úa cổ khan giọng cười
Níu đời tìm chút yên vui
Lẫn trong khói bụi nụ cười chiêm bao
Nhớ em tình thoáng đêm nào
Đèn treo mắt đỏ lửa sầu đêm nay
Tôi về ngơ ngác đôi tay
Chân đi hồn rã áo bay lạ người
Vẫn mình trên phố ngược xuôi
Nghe trong cơn rộn tiếng đời héo hon
Mai đây bỏ lại phố phường
Bụi se cát mỏi trên đường tôi đi.