Chén rượu chiều ba mươi
Tặng Hoàng Lộc
Ta mời bạn đúng chiều ba mươi Tết
Ghé hầm ta uống chén rượu tàn năm
Để mai mốt lỡ mình an phận chết
Vẫn ghi đời kỉ niệm buổi liên hoan!
Phía trước mặt dù chông gai cách trở
Lệnh dừng quân ngừng bắn đến hôm qua
Buổi mai sớm vẫn còn nghe súng nổ
Dăm ba thằng ngã xuống giữa rừng xa
Ta cũng có mẹ già mòn mỏi đợi
Những mùa xuân biền biệt bóng ta về
Tóc mẹ trắng đã bao chiều sương khói
Mắt đìu hiu sầu mấy dặm sơn khê
Ta cũng có người em yêu mới lớn
Tuổi còn xanh như cây lá sân trường
Ngày về núi lòng ta đâu dám hẹn
Em ngậm ngùi cúi mặt giấu đau thương
Xin hãy cạn chén nầy thêm chén nữa
Rừng hoang vu cỏ dại cũng lên hoa
Trong giây phút bình an còn mở cửa
Ta ngồi nghe tim trỗi những lời ca
Tay ghì súng tạm quên niềm thống hận
Trời đã cho thêm một tuổi trên vai
Ta cùng bạn chưa tan giòng cay đắng
Buồn mà chi biển rộng với sông dài.