Ông đồ
Tác giả: Vũ Đình Liên
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay
Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
ĐỌC THƠ VŨ ĐÌNH lIÊN,
BÀI “ÔNG ĐỒ”
Bài thơ như tranh vẽ
Nhà thơ Vũ Đình Liên
Một bài thôi cũng đủ
Thiên hạ khó mà quên
Đọc hoài không thấy chán
Đấy bài thơ Ông Đồ
Cảnh xuân ngày xưa đó
Bây giờ hỏi còn bao
Bài thơ là viên ngọc
Ý thơ thật trong veo
Ẩn bao nhiêu hình tượng
Lá vàng khẽ bay vèo
Ông đồ ngồi bên đường
Áo dài khăn đóng xếp
Trên tay khoa bút lông
Vẽ chữ không ngập ngừng
Nhưng thời gian rồi qua
Ông đồ không còn nữa
Cảnh vật đổi thay rồi
Lời thơ hoài đọng lại
Khác gì bức tranh cổ
Còn để lại muôn đời
Ông đồ bên giấy đỏ
Bút lông nghiên mực Tàu
NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
(22/01/16)