Chuyện chiều hôm qua
Hôm qua ngồi với bạn dưới nắng chiều rưng rưng. Chưa phải là mùa Đông bạn cũng than “chiều lạnh”. Đôi mắt bạn óng ánh, nắng vàng trên ngọn cây…
Hôm qua nhiều chuyện hay, bạn nghe và mím miệng, hai vành môi bạn tím chỉ hồng khi bạn cười. Mặt bạn là mặt trời trong lòng tôi nhấp nháy. Vài con chim sẻ nhảy nhặt chút bánh tôi quăng. Chiều không chiều mênh mang mà lòng người bác ái…
Tôi hẹn bạn trở lại, tuần sau cũng chỗ này. Chiếc xe lăn bạn xoay trở vào hành lang cũ. Ở trong đó không gió, ở trong đó… thâm thâm. Đời một đời xa xăm, tình ôi tình bất tận…
Hôm qua tôi cố gắng nhủ lòng mình phải vui. Không với bạn trọn đời sao với tôi từng đoạn? Mở máy xe ngồi nán, nắng chiều rơi lung linh… Nắng chiều rơi lung linh. Tôi gục trên tay lái. Tôi biết bên tay phải không ai ngồi bên tôi…
Hôm qua phố lên đèn. Tôi lái xe chạy miết. Đường dài bao tha thiết, bánh luân hồi cứ lăn. Chuyện không phải một năm mà ngàn năm như thế. Tôi nhớ em xiết kể: em cũng bạn của tôi! Tôi nhớ miệng em cười, nhớ cả cành hoa lý…
Tóc em dài chưa nhỉ ôi đường xa đường xa…