Bên mộ liệt sĩ
Vĩnh cửu tuổi hai mươi
các anh nằm lại đây
trung trinh hàng mộ trắng
hoang vu trên đồi cao bỏng nắng
Đất nước ơi
Người tiếc chi ngọn gió lành!
Mười mấy năm sau chiến tranh
giọt máu tươi ủ trong lòng đất
âm vang bài ca giữ nước
xa mờ đêm liên hoan
Trăm nẻo đời thường ai nhớ ai quên
một nén hương cho ngày tảo mộ
vĩnh cửu tuổi hai mươi
trong hoang tàn chiến trận
giữa cơn đói cơn khát
giữa hờn căm và sợ hãi
giữa khát vọng thanh bình không với tới
Mẹ ơi tóc mẹ đã mấy lần bạc
lưng mẹ đã mấy lần còng
mái rạ mấy lần bão cuốn
mẹ vẫn ngày ngày đi mót khoai
mười mấy năm sau chiến tranh chưa ai kịp ngồi tính sổ
bao nhiêu nắm xương còn lạc giữa rừng sâu
bao bà mẹ đêm đêm vẫn chờ con bên ngọn đèn dầu
Tổ quốc Tổ quốc
Người còn bận với quyền uy lâu đài chiến tích
không kịp làm đại tang tiễn đưa triệu triệu người đã khuất
nên dân tộc mãi day dứt dưới đường cày
không thoát khỏi khúc gian lao