Ôm Tết vào lòng
Quê hương ta
như gái đẹp làng Lim
Ôm đầy ngực
đầy tay
Những mùa xuân và những tết cổ truyền
Bao nhiêu năm rồi
Chúng nó đã về cướp hết
Còn đâu những mùa xuân
Còn đâu những Tết
Của quê hương xưa
Và của những lứa đôi
Trên khắp nẻo đường quê
Trên mỗi nẻo cuộc đời
Sừng sững dựng
những pháo đài
lô cốt
Như bóng quỷ âm ty hiện về đất Bụt
Nhe miệng móm
Vào nêu
Vào pháo giao thừa
Vào hoa đào
Vào những đám đánh đu
Vào tranh gà tranh lợn
Thịt mỡ kho đông không còn trong chạn
Vại không còn muối dưa hành
Cột không còn câu đối đỏ
Nồi không còn bánh chưng
Bàn thờ không còn hương lửa
Người sống đã đành
Vong linh người thác nữa!
Những Tết những mùa xuân
Như tháng tám
tháng ba
*
Cả dân tộc chúng ta
Đã đi giữ mùa xuân
Giữ Tết
Có những làng đã chết
Có người đi không về
Ngày Tết đã thành
Ngày giỗ những làng
Ngày giỗ những người đi!
*
Ta đã cướp lại mùa xuân
Cướp lại Tết về
Ghì chặt trong tay
Tết và mùa xuân đẫm máu
Thịt da chằng chịt vết thương
Những cặp vợ chồng
Những người mẹ, người con,
Gặp lại nhau ngày Tết
Trống trải bao nhiêu
Chỗ những người đã chết
Bên người đi trở về
Một năm nào
Giữa Tết ra đi
Trai gái tiễn nhau
Còn xanh đôi mái tóc
Tay cầm cổ tay
Tròn như măng mọc
Môi ngon như mận chín trong vườn
Vai đứng kề vai nghiêng xuống giếng làng
Đôi lứa gặp nhau
Khác
xa xôi
ngày xưa tiễn biệt
Và mùa xuân trở về cùng đi với Tết
Lội ngập chân
trong thương tích luống cày:
Những bàn tay
đã chặt phải
những bàn tay
Dù không vì hữu ý!
*
Tết và mùa xuân
Như mắt người ứa lệ
Những người đầu tang còn
Rối tóc rối khăn
Ôm Tết vào lòng
Băng bó lại mùa xuân
Cùng nói lên
nói lớn
một lần:
Không được giẫm lên mùa xuân
Không được giẫm lên Tết nữa
Không được
giẫm chân lên
lòng người
Ở những công viên cắm những thẻ đề:
Xin đừng đi lên cỏ
Trong tâm hồn năm cũ
Chập chờn bóng ma lô cốt pháo đài.
12-1956