Đi mãi
Đã đi cả
Những củ khoai mọc mậm góc nhà
Hạt vải gậm giường
phát du từ mùa tu hú trước
Những chùm tóc ngô nâu gác bếp
Khói vỗ về luống đợi lửa rang
Những hạt đậu xanh già nắng
óng mùa thơm
trút nhanh tuổi trẻ miệng vò
Những bồ thóc tám
đong từng đấu nắng ngập ngừng xoay
Vợi hết mùa đông rụi lửa
Những củ sắn lùi vàng đọng
màu da suối cạn Võ Nhai
Đã đi cả
Cơi trầu chạm ngõ
cau tứ thì long hạt thâm quầng
Vại cà váng mốc
bàn tay khua sạm nhẫn trao duyên
Nồi cám lợn khê vàng khê khét
Mắt bần thần tơ mơ dựng rạp
Cối giã treo dây chão nát
tay nhầm nắm phải bàn tay
Cối xay đay tiếng than dài
xoáy thân ốc vặn
Đã đi cả
Đường kiến chân rêu có nghe tiếng gọi
hẳn là con dế đầu si
Ong rưng rưng bay đứng nắng mai
hoa mướp rơi đầy cổng ngõ
Tổ chích chòe cây mít
tiếng chân chuyền kẽ lá phân vân
Triền miên đêm hè
diều sáo lửng lơ
tiếng nói xa xưa
cùng ai chẳng nói
Đã đi rồi
Những cuộc dọn nhà
tuần du trang sử rách
vương quên mái tóc
sợi tơ trời
óng ánh mạng sương thu