Người mù
Tác giả: Vân Long
Tôi lớn lên bằng âm thanh
Nghe mà chẳng thấy
Hy vọng màu gì sao đớn đau làm vậy?
Chói màng tai khi cái ác cả cười
Tôi lấy tiếng trẻ thơ làm ánh sáng
Những thiện thần biết chọc ghẹo, hỗn hào
Tôi thấy những tâm hồn thấp cao, dị dạng
Và chỉ nghe tiếng nhạc giấc chiêm bao
Tôi cứ đi như trái đất mù lòa không gậy chống nóng dần lên…
Tôi chỉ có tình yêu dịu dàng năm ngón
Thay bảy màu ánh sáng của trời cao…