Bài hát tháng mười
Những cánh đồng châu chấu vừa hát lên cùng gió tháng Mười
Chúng mang hơi thở tháng Mười này sang những tháng Mười khác
Tháng Mười dâng hạt
Rón rén heo may
Sương muối gặt hoàng hôn tóc mẹ
Những giấc người bạc trắng giấc mơ
Tôi đi ngang những mùa cốm thơm thao thiết chân trời
Em đã buộc tôi từng nút thắt ký ức
Trăng hổn hển tuột đêm thiếu nữ
Có tiếng hát của sương khuya và cánh đồng miên man cỏ dại
Thơm ngây ngất làn môi con gái
Tôi gọi tên em giấc mơ tháng Mười
Dọc những con đường thảng thốt heo may
Trên bầu ngực mùa thu đang cốm
Trong khoảnh khắc cất lên những âm điệu cánh đồng mê cảm
Những lẻ mùa lẻ bóng lẻ ngày xưa
Sau vụ gặt những con đường mệt nhoài nằm thở trong rơm rạ
Những chiếc liềm mỏi gặt giờ nằm im trên vách
Chúng vẫn cong lên hình dấu hỏi
Những dấu hỏi ngàn năm mai táng trong thẳm sâu luống đất
Những dấu hỏi bay lên ngái cay mùi tro bếp
Những dấu hỏi ngược về cổ xưa tiền kiếp
Hạt lại gieo. Nhẫn nại. Hạt người!