Sau khi cháy nhà
Tôi viết bài thơ gì hôm nay
Một bài thơ sau khi nhà cháy
Sau khi đời trắng hai tay
Ấy thế mà tôi vẫn viết được
Một bài thơ của mê say
Ấy thế mà tôi vẫn cười được
Tưởng như không có gì chua cay
Thác nắng mùa xuân vẫn chảy
Những bông hoa lung lay
Triều đại vừa qua đổ gãy
Vũ trụ chỉ có nghĩa ngày nay
Có kể gì tôi ăn mày
Có kể gì anh bệnh hoạn
Những người chết đi là chết đi
Em tôi mới thành hoa hậu
Giữa đô thành Paris
Ôi anh đã là nghệ sĩ
Sau một tác phẩm dị kì
Tôi nâng cốc nước lạnh
Mà tưởng rượu nồng mùi vị
Tôi quên mình hiu quạnh
Mà nhìn nhân loại đến mê li
Hãy cho tôi tin rằng
Nhân loại còn mãi mãi bước đi
Đến những tiến bộ diệu kì
Và đến đêm nay
Tôi ước ao rằng tôi ngủ kĩ
Một giấc ngủ không ác mộng sầu bi
Một giấc ngủ của con người bình dị
Một giấc ngủ
Và không nhớ lại một tí gì.