Ruồi và em
Tác giả: Tạ Ký
Ruồi từ hố tiêu bay lên
Tiếng ruồi lao xao như sóng gợn
Mắt ruồi nâu làm nhớ tóc Tây phương
Ruồi đậu trên dây thép gai như chuỗi hạt huyền
Anh tặng em ngày cưới
Ruồi đậu trên dây thép gai như những nốt nhạc
Dây thép gai kẻ nhạc không đều
Làm sao em hát
Có bầy én về
Không phải để báo tin xuân
Vì anh biết mùa xuân đã chết
Có bầy én về tìm ruồi trên giây thép
Chuỗi hạt huyền vỡ tan
Anh gọi tên em
Mấy lần.1
Long Khánh, tháng 6/1976
- Bài thơ này tác giả làm khi đang học tập cải tạo năm 1976 ở Long Khánh. Được tin nhắn mẹ và con trai lên thăm, ông phải xin trại ra ngồi đợi ở hố xí ở sát ven đường lộ của trại (gần nhà dân) để có cơ hội nói chuyện và nhận quà qua hàng rào thép gai. Mẹ nhà thơ báo tin vợ ông vừa đi lấy chồng là một sĩ quan cao cấp Quân đội nhân dân Việt Nam. Nhìn đàn ruồi nhặng bay trên hố xí, hàng rào thép gai cùng với nỗi đau khi biết được tin gia đình vừa tan vỡ, nhà thơ đã làm bài thơ này ngay đêm hôm đó và đưa cho hoạ sĩ Trịnh Cung ở cùng trại đọc đầu tiên. Về sau, nhạc sĩ Lê Uyên Phương có phổ nhac bài thơ này trước khi sang định cư ở nước ngoài năm 1978. [↩]