Gieo và gặt
Tác giả: Huy Trụ
Em đừng trách cứ chi anh
Nhiều khi mê đắm một nhành phong lan
Rồi yêu giọt nắng sắp tàn
Rồi thương ngọn gió lang thang cuối chiều
Đời người có được bao nhiêu
Mà toan tính hết mọi điều thế gian
Sang hèn, còn mất, hợp tan
Chắt đầu ngọn bút, đa mang mấy người?
Rằng quen mất nết đi rồi
Cũng đành chấp nhận cuộc chơi nhân tình
Cứ cười khóc, cứ lênh phênh
Cứ gieo, gặt hết buồn tênh sự đời…
Câu thơ chữ đứng chữ ngồi
Ngổn ngang câu chữ xác phơi trắng chiều.