Gửi Nguyễn Trọng Tạo
Thời anh sống mỏi nhiều câu hỏi mệt
Đến thời tôi chín bỏ làm mười
Biên chế cõng mấy nhà thơ tầng trệt
Ăn nói cao hơn tầm thước con người
Thời tôi sống ruồi nhặng sành mâm cỗ
Họ hàng tôm vẫn lộn đít lên đầu
Chó ngoại hết thời ra kiếm ăn hè phố
Trẻ bụi đời lòng cạn mắt sâu
Thời tôi sống vô cảm điều trông thấy
Dọc đường quan mặt nạ mặt tiền
Những thầy tu hành đạo trên xe máy
Hẳn đường về cõi Lạc có gần thêm
Thời tôi sống giấc mơ vàng ô nhiễm
Trọc phú lập loè như đom đóm ma trơi
Tôi ươn bạc chay thiền phù phiếm
Anh tinh đời vờ một gã ham chơi
Thời tôi sống thương mình trơ cá gỗ
Nỏ tơi mang mà chẳng áo công hầu
Đất của cỏ thì trời cao gác trọ
Sợ miếng mồi như cá sợ mắc câu
Thời anh sống khác thời tôi sẽ viết
Sống thời tôi chín dễ nên mười
Nhưng không dễ sống mà không biết
Sống mà nghi mình có phải là người?
Huế, 1996