Quà cho mùa xuân
Như bọn người tiền sử
Ngày băng tan vội vã ngoi lên
Đứng ngơ ngác lũ cành khô mệt lả
Đâu có hoa nào để hái cho em!
Con én cuối cùng đã về thành phố
(Rừng không còn gì để nở màu xanh)
Anh lên núi cao
mặt trời lửa đỏ
Nghe mùa xuân trong máy thu thanh.
Anh bôi mặt làm con gà đấu đá
Giữa mùa thiêng rừng trút lá khô bay
Anh cầm lưỡi lê
anh mang mặt nạ
Lòng hết nghe đau
mắt hết nghe cay
Như thế đó mặt mũi nào phấn sáp
Đợi mùa xuân mắt biếc đã qua đời
Anh lên núi cao nhìn hoa lá chết
Ơi mùa xuân đá núi cũng khô môi
Làm quà mùa xuân cho em tiếng hát
Tiếng hát mở đường hạt giống đón xuân sang
Làm quà giọt sương cho nụ chồi non mở mắt
Cho cành mai kịp nhớ cánh hoa vàng
Hội hè mùa xưa xôn xao mặt trống
(Những tiếng trống đồng vang động thiên thu)
Ôi những mùa xuân bây giờ ngưng đọng
Trong mỗi mưu đồ tham vọng riêng tư
Thôi em đừng tìm mùa xuân hư ảo
Anh đi ném bom xé nát trăm miền
Rồi về dưới đó mua chùm hoa nhân tạo
Sáng mồng một Tết cho em.