Buổi sáng
Tác giả: Thiếu Khanh
Buổi sáng thức dậy
Nhìn lên mái nhà thưa như phên mắt cáo
Nghe đài phát thanh xây dựng nông thôn
Buổi sáng thức dậy
Nghe tàu bay rao đờn vọng cổ
Kêu gọi “tàn quân Việt Cộng” đầu hàng
Và rải truyền đơn
Buổi sáng ngoi ra từ trong vôi gạch
Cởi trần kiểm điểm vết thương
Nghe nói phi cơ bỏ bom lầm lẫn
Sau cuộc điều tra sẽ có bồi thường
Buổi sáng ở trại tạm cư
Nghe nói đánh nhau hai mươi năm nữa
Bom đạn và tiền
do đồng minh hai bên viện trợ
Phần chúng ta chỉ góp máu xương
Buổi sáng chui ra khỏi hầm trú ẩn
Vỗ vào đầu thấy đau
Ngắt vào thịt thấy đau
Da thịt nghe đau: dấu hiệu sống còn.
Hậu Nghĩa 1965
ĐỌC THƠ THIẾU KHANH,
BÀI “BUỔI SÁNG”
Ít ra đây cũng bài thơ
Nó hằn được vết nhân văn con người
Khắp nơi chinh chiến đầy trời
Có ai biết được lý đời là sao
Bài thơ đọc thấy nghẹn ngào
Đó là thân phận con người ngày nao
Sáng ra đời lại lao đao
Rêm mình mới biết còn ta một ngày
Thôi thì cũng vậy mà thôi
Một bài thơ đẹp cho đời Thiếu Khanh
Cho dầu thích nói loanh quanh
Cái tình cũng khó che người làm thơ
Nên chi đời dẫu bơ thờ
Cuối cùng rồi chỉ ngẩn ngơ vậy mà
Mùa thu lá rụng la đà
Khó ngăn cành biếc mượt mà vươn lên
Nhưng mà phải đợi thời gian
Cho dầu buổi sáng chuyển ngang buổi chiều
Sông dài bến vắng cô liêu
Bởi con nước ấy còn nhiều trái ngang
NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
(06/02/16)