Cảm ơn anh đã cho buồn
Tác giả: Nguyễn Thụy Anh
Cảm ơn anh đã cho buồn
Hắt hiu gió thổi dọc đường em qua
Lần đầu được giống người ta
Những là buồn nhớ, những là khóc lên
Giã từ ngày cũ ấm êm
Dáng anh lẫn với bóng đêm dịu dàng
Mà nghe sấm cả mưa ngàn
Mà nghe tim vỡ vô vàn mảnh tim
Thì em nào nỡ trách anh
Ghét em ai chắc rằng anh không buồn?
Bấy lâu sống với yêu thương
Vì vui em đã coi thường niềm vui
Sớm mai em sẽ lại cười
Sớm mai em sẽ yêu đời hơn xưa
Thiếu đi một chút ngây thơ
Đổi chút vui lấy ít giờ buồn đau
Thì sao? Thì có sao đâu…
Dẫu núi thẳm, dẫu sông sâu
Vào đời em sẽ bắc cầu bằng vui
Hành trang em xếp đủ rồi
Xếp thêm nốt cả một lời: “Yêu anh”…
1999