Về Nghĩa Lộ
Đi một vòng Tây Bắc lại về đây
Ơi Nghĩa Lộ bồn chồn con đèo ách
Mượn dòng thác bay trắng màu lụa bạch
Làm khăn choàng che nắng bụi cho ta.
Nghe rưng rưng ký ức chửa phai nhòa
Mái sàn cũ, tiếng chày khuya, bếp lửa
Đâu Khe Đao gió thổi ù tai ngựa
Bóng ai ghì cơn sốt giữa trang thơ.
Ta muốn tìm người nghĩa sĩ thuở xưa
Vượt núi Hán đêm ngóng về Hưng Hóa
Lưỡi gươm miết ánh trăng thề trên đá
Ngọn giáo vầu hận giặc máu chưa khô.
Ta muốn tìm người chiến sĩ năm xưa
Áo trấn thủ đôi vai còn cháy dở
Ôi ánh lửa đêm công đồn Nghĩa Lộ
Đã hóa thành ráng đỏ nước ngòi Thia.
Mấy đêm rồi không ngủ hỡi Đồng Khê
Gà đã gáy trong những làng Đại Lịch
Gọi hương quế bay ra từ huyền tích
Đẫm vai người du kích Thượng Bằng La.
Gió Mường Lò thơm ngát lúa tháng ba
Khói cơm lam vẫy ta về thuở nhỏ
Ôi ước được nằm trên tàu lá cọ
Ngóng trâu về trong tiếng mõ rừng xa.
Em yêu ơi sao chẳng về cùng ta
Bóc măng sặt như sớm nào hò hẹn
Rừng chứng chỉ tay ta màu mực tím
Đến phương nào chẳng nhận ra em.
Tháng ba này hoa núi đỏ không yên
Môi như lửa và hồn như suối khát
Nghe tre nứa gửi lời qua điệu sạp
Cánh ban hồng nghiêng xuống nhịp xoè hoa.
Nhắn em yêu khi trở lại quê nhà
Anh đến hát với ngòi Thia rồi đó
Với mây trắng và trời xanh Nghĩa Lộ
Ôm em cùng Tây Bắc trọn vòng tay.