Mãi mãi
Tặng Long Trung Tử
Chớ mặc cả hoài đi giờ hội ngộ
Kìa mùa thu đang thắp nến quanh ta
Ngàn thông trở mình trỗi khúc tình ca
Sóng bể chợt từng hồi buông phách đệm
Nhích lại gần nhau… đây, phút giây kỳ diễm
Rượu bỏng đầu môi tay điếng da ngà
Gẫy vụn trần tâm ta chẳng còn ta
Ném thực tại vào tận cùng ảo giác
Nhắc làm chi đến ngày mai tan tác
Để thề nguyền tình bền đẹp nghìn năm
Sông bồi núi lở hoa héo trăng bầm
Bước bể dâu âm thầm gieo nát rữa
Và thời gian? có riêng gì đôi lứa
Mà ngẩn ngơ toan tính chuyện dài lâu!
Xin lặng thinh đừng nhắc nỗi buồn đau
Khi đôi lứa vẫn hai tâm hồn sa mạc
Đời chẳng dung ta, những cuộc đời lang bạt
Ta chẳng biết đời, mới trôi dạt từ lâu!
Say lên em, và đừng chối từ nhau
Cho thần phách hôn mê, xác bừng đuốc lửa
Cho xiêu đổ không gian, lụi tàn ngày bữa
Tình tháng năm cầm chỉ phút giây thôi…
Dù ngày mai dù phải sớm chia phôi
Đời lãng tử thêm một ngày tuyệt mỹ.