Hí trường
Đêm nay Nhạc Hội có hai người
Ca sĩ là em, khán giả tôi.
Sân khấu mượn ngay đời rộng lớn
Phông, màn đã sẵn cỏ hoa tươi.
Tôi chọn dùm em bản nhạc đầu,
Lời hiền như mộng, đẹp như sao.
Có mây huyền thoại, trăng tình sử,
Và chuyện hoang đường thuở gặp nhau.
Sửa soạn chưa em? Nhạc dạo rồi
Điệu buồn vương nhẹ tiếng mưa rơi.
Đèn mầu đã mở vùng mê hoặc
Em nhập thân vào ánh sáng trôi.
Ta lãng du trong điệp khúc sầu
Khởi hành từ những ngả thương đau.
Nét son nhòa lệ môi còn ấm
Những nụ hôn đầy hạnh phúc trao.
Rạo rực hồn theo nhạc chuyển cung
Lời ca em tỏa đến men nồng
Dìu nhau trở lại mười năm trước
Đi giữa đường nhung dĩ vãng hồng.
Nhịp đổi bâng khuâng, nhạc chậm dần
Ý sầu nhắc nhở chuyện ly tan.
Rưng rưng kỷ niệm chùng âm độ
Bão nổi, mây chìm giọng cố nhân
Đèn bỗng thay màu. Nhạc bỗng ngưng
Hững hờ đêm tối bức màn buông.
Em theo tiếng hát vào hư mộng
Ngơ ngác mình tôi giữa hí trường.
(Sài Gòn 1972)