Thơ gửi bé gái quê nhà
Cũng se sắt những ngày nơi đất khách
Chốn thân sơ thương quá lắm quê nhà
Ôi bé gái con đường quen thuộc đó
Hai buổi đi về có nhớ thương ta?
Tưởng hương lụa vương mang trời đất cũ
Đóa quỳnh xưa rộ nở dưới hiên trường
Người khuất biệt vẫn còn lưu tiếng lụa
Thơm dấu chim hồng ngát cánh quỳnh hương
Màu sơn nhạt trên bờ tường quen thuộc
Hồn thu không lãng đãng ngọn me già
Ngồi lớp học nghe chim ngoài cửa sổ
Mắt vời theo hàng mây trắng phương xa
Có biết mộng theo những ngày chuyển gió
Xin cho người phiêu bạt chút tơ lưu
Nơi đất khách rụng hai hàng lá nhớ
Hẹn về thăm khi khoác áo khinh cừu
Là ảo tưởng những ngày nơi đất khách
Em quê nhà không chắc nhớ thương ta
Chiều buồn thiu ngồi trên hè phố lạ
Nhìn mây thu lãng đãng ngọn me già
Xin gửi theo mây về qua cố xứ
Một chút tình không của kẻ phương xa…
Trích Bách Khoa số P, ngày 10/10/1974