Đi trên nền phố cũ
Ta đi trên nền phố cũ
Trên lạo xạo lăm răm gạch vỡ
Quá khứ chìm dưới chân
Chìm mặt bằng nông sâu kỷ niệm
Ngõ nhỏ ngày xưa còn lại cây bàng
Cái gốc tụ hội tuổi thơ sần sùi vết đạn
Những hòn bi mài vẹt lề đường
Buổi chợ đông mẹ về nẻo ấy
Ùa ra những tiếng cười trong veo
Vệt lề đường sót lại dẫn ta theo
Nhận ra nền nhà quen thuộc
Mảnh sân với khoảng trời lô nhô mái ngói
Nhận ra không gian xô bồ hình khối
Nhận ra trên chất chồng hố bom
Con đường ta đi qua tháng năm chật lèn tiếng nổ
Góc tường vỡ tung
Phố đổ
Vẫn còn nguyên hồi ức không quên
Vẫn còn nguyên
Trời rất xanh và đất rất thiêng
Và con người
Còn nguyên
Hai bàn tay bụi khói
Hai bàn tay vôi ngói
Buổi giặc vào và buổi giặc yên
Trên nền phố cũ
Ta đi vào đồ án
Đi vào dự định từ khi dỡ nhà sơ tán
Nơi ngày sau hò hẹn trở về
Cả vùng trời lênh khênh cần trục
Cả vùng đất bộn bề sinh lực
Đoàn xe ngược xuôi
Chở cấu kiện bê tông thép sắt
Tiếng máy rung rền âm thanh chói gắt
Nhấp nhô dàn thấp dàn cao
Người thợ bết dầu mồ hôi và bụi
Vẫy bàn tay đeo găng
Ngổn ngang công trình lắp ráp
Nụ cười tầng cao lóa nắng
Không gian ba chiều
Lồng lộng gió reo
Trên góc cạnh khối nhà hình hộp
Niềm vui dâng ngợp
Rộng thêm chân trời mỗi tầng ta lên
Sẽ rộng thênh cho bốn phía ùa vào
Khối nhà mở ra trăm cửa sổ
Niềm vui thơm mùi sơn
Niềm vui đang lật mở
Như mùa xuân tươi non
Mầm cây đang bật vỏ
Làm lòng ta nôn nao
Ta biết những gì đã mất
Cho phố lên chiều cao
Cái chiều cao thoáng đãng tâm hồn
Phóng khoáng vô cùng rộng dài đất nước
Xôn xao nhịp điệu công trường
Thời gian ca khúc mới
Mùa xuân dựng cây
Nâng ta lên cao vợi
Trên những tầng mây bay
Đi trên nền phố cũ mai nay
Nghe đất phôi thai hạnh phúc từng ngày.
1976