Tưởng nhớ số 2
Hùng sống cùng tôi, Hùng chết ở bên tôi
Khi tôi cõng Hùng tắt qua suối cạn
Giữa vòng vây hai chiều đạn bắn
Kẻ sống và người chết chở che nhau
Trên vai tôi mang cả vết thương Hùng
Giọt máu thấm vào tôi nhức nhối
Mà hôm đó trời đầy mưa xối
Tôi và Hùng chung một cơn mưa
Thương Hùng không vải nhựa che mưa
Tôi đào đất sâu mong Hùng khỏi ướt
Lau mặt Hùng vuốt hai tròng mắt
Vuốt khoảng trời đầy thuốc đạn mưa mau
Lo gió mùa đông bắc lạnh về nhau
Tôi đắp đá, trồng cỏ non lên mộ
Thôi chẳng có thời gian mà khóc nữa
Vội chôn Hùng, vội xách súng ra đi
Tên Hùng thành vệt sáng khắc lên bia
Như cây trổ hoa, như trời sao mọc
Cứ mỗi bận B52 rải dọc
Chỗ Hùng nằm, tiếng nổ vọng nơi tôi
Tiểu đội bàn nhau đưa Hùng qua đồi
Thoắt ba năm đến ngày bốc mộ
Thương Hùng sống ở nơi đạn nổ
Lúc Hùng nằm chưa được yên thân
Đưa Hùng xa chỗ pháo nổ, bom gầm
Đất mặt trận đã có đồng đội giữ
Khi thấm máu đất thành bất tử
Bạn bè từ nay chiến đấu thay Hùng
Đưa Hùng về bên nguồn suối xanh trong
Hùng có nhớ những ngày chịu khát
Tiểu đội chúng mình mùa khô giữ chốt
Chiếc bi đông khi thủng đạn, lúc bom vùi
Đưa Hùng lên cao gần với sao trời
Bên này phương nam, bên kia phương bắc
Để những lúc dưới căn hầm ẩm ướt
Bè bạn gặp Hùng trong đáy mắt nhìn sao
Đưa Hùng về dưới vòm cây xanh cao
Hoa nở giêng hai, ve kêu dài tháng hạ
Để mùa tới có bầy chim hái quả
Dưới cây xanh tôi sẽ gọi tên Hùng
Tôi nhớ đêm nằm võng trong rừng
Điếu thuốc cháy tàn canh gà tự sự
Một chiếc võng chụm đầu hai đứa
Một nỗi niềm thấp thỏm hai miền quê
Vùng trung du Hùng thường kể tôi nghe
Cỏ may mọc áo mùa thu thuở nhỏ
Cánh ong mật bay vù qua nỗi nhớ
Thả phấn vàng ngọt lịm làn môi
Đồi tiếp đồi, ruộng nghèo nuôi lúa khoai
Mái cọ lợp trời che mưa, che nắng
Giếng đá ong sâu nên trăng vàng không cạn
Dáng lưng còng tối tối kéo trăng lên
Đất quê Hùng tôi sẽ về thăm
Như đêm nao chúng mình đã hứa
Con sông Thao xập xòe bóng cọ
Quen nhau rồi nước chảy vào tôi
Mẹ của Hùng tóc trắng mẹ hiền tôi
Tôi thay Hùng biên thư thăm hỏi
Mong về phép ăn bát cơm mẹ xới
Giúp mẹ lợp dày mái cọ che mưa
Đất từ nay dẫu thành nỗi cắt chia
Giữa người sống và người mắt khép
Tôi vẫn gặp dáng Hùng trong hồi ức
Và mai ngày Hùng vẫn sống cùng tôi…
1969-1975