Hận một ngày riêng
Hẹn sẽ quay chân về bến
Uống giữa đêm trăng cốc rượu tàn
Say ngất một trời riêng cõi
Chờ trăm năm bước sang xuân
Thương ta cội nguồn đã lạc
Thương em chiều xế bên ngàn
Quay lưng xuôi về chốn khác
Mở cánh cho sầu bay sang
Sương trắng ngày xưa mờ mịt
Ai về chân bước lang thang
Lời hát vang mùa cô tịch
Thương trăng xế tuổi mơ màng
Lòng hẹn yêu người đến chết
Hôm qua sao thấy ngỡ ngàng
Bởi trên vai buồn đã nặng
Bởi trên đầu mây nghe giăng
Bước xuống đồi lòng đã mỏi
Chân quay trong giấc bụi mù
Em còn trông chờ nơi đó
Ta về giữa một chiều thu
Cúi đầu hôn môi lá cỏ
Cây tình nở trái xanh mơ
Ta đón nường vào ly rượu say
Chông chênh mộng giọt tình đầy
Thả hồn qua vùng mây trắng
Trăm thu mấy thuở sum vầy
Thanh xuân bỏ quên bờ giậu
Chim tình bay đến mang đi
Ta ngắt lời hoa vừa nhú
Ta viết một lời lệ si
Lướt mấy trùng dương cánh lả
Mộng người tội lỗi vân vi
Ơi nường từ nay thôi đã
Kinh thành xưa nhớ quên đi