Khi chưa rời ngã bảy
1.
ở đấy ngày rất thấp
đêm dàn bay trên cao
lưng chừng con ngõ tối
tiếng cây xa thì thào
như bước chân nàng tới
ở đấy tôi đã thở
những hơi thơm tình nàng
ở đấy tôi đã nói
những lời nay chưa quên
2.
ở đấy tôi tự hỏi
vì sao tôi vẫn sống?
định mệnh phải chăng là chuỗi tình cờ
ta lần từng mắt một
tôi cố sống hôm nay
chính là để thử xem ngày mai cái gì sẽ tới
cho đến ngày nhắm mắt
người hãy hiểu dùm tôi
trọn một đời chờ đợi
chỉ một bước chân thôi
không bao giờ trở lại
chỉ một tiếng nói thôi
(đã hằng hằng nín lặng)
chỉ một ánh mắt thôi
(đã ngoảnh đầu vĩnh viễn)
3.
đứng trước mặt tình yêu
tất cả đều vô nghĩa
tổ quốc hay quê hương
chỉ thành hình, sau đó
tôi, lưng gù bóng tối
làm sao nhìn phía sau
tôi rã rời tay với
trái chín trong hồn già
những chùm rễ hối tiếc
dài mãi theo thời gian
sống mãi trong âm thầm
tôi thiệt tình muốn chết
4.
em hãy tự hỏi vì sao
có loài chim biết nói
có những giọt lệ rơi
đem theo niềm bí ẩn
kín bưng quanh đời mình
có những người tưởng sống
nhưng, thực, chết từ lâu
5.
ở đấy ngày thì dài
đêm dàn bay dưới thấp
khi người không còn qua
ở đấy con ngõ tối
tôi nghe động chung quanh
những trái hạnh phúc mềm
rung từ cây vọng tưởng
6.
bây giờ tôi đã đi
khỏi thiên đường chết ấy
như một con cú ngày
tôi cắm đầu chạy miết
những bàn chân đuổi theo
(những bàn chân rất lạ)
tôi mong ở cuối đường
người đón đầu, chực sẵn
cứ giết ngay đời tôi
đừng kéo dài hình phạt
chỉ cần một vòng dây
rất dễ dàng: nút thắt
người cứ xiết mạnh tay
thay vì nương nhẹ mãi
7.
không kẻ nào dài hơn
khi tự do bóng mình hắt xuống
phải thế không h.c.
đã năm năm xiết cổ
rút đời anh lên cao
trên đỉnh đầu tuyệt vọng
8.
tử tội nào cũng muốn
nhìn một lần cuối cùng
kẻ thi hành bản án
em hãy đến với anh
trước khi đành vĩnh biệt