Nửa đêm
Nửa đêm tỉnh dậy ngắm nghía mình
Tiếng còi tàu qua tàn bạo
Cửa sổ sao vây đời giá băng
Tôi nghĩ bóng tàu đường sắt
Những tiếng nói đêm run chân thành
Thổi lên rung động hồn kẻ ngủ
Tiếng gõ nào vang đầy nhà cũ
Nước chảy giòng kêu chan chứa lòng
Nghĩ đến ngày mai một sớm mai hồng
Kẻ ở thành phố sửa soạn tâm hồn
Ngoài sân ga có người và đường sắt song song
Đầu máy sẽ ló ở khúc quanh đưa tới
Tàu nào qua biên giới đã sang
Những người bước xuống thân thể nhiều năm nói
Kẻ ở quê hương cười đón buồn như sương
Những lời trao, những tiếng nức, những vòng ôm, những thoáng hôn
Chiếc xe ngựa bâng khuâng vào thành phố
Những thân hình thương lấy nhau
Trái tim hạnh phúc thầm mở ngỏ
Bao chuyện hôm qua chịu gục đầu
Tiếng nói góc phòng ngọn lửa
Tranh nào gọi năm xưa
Người vợ đến bên chồng hôn rất khẽ
Lời nước mắt rơi thưa
Mẹ ngồi nhìn con giờ biết nói
Từng không gian kéo về
Tôi đợi tàu qua không được hỏi
Thế giới nào người đi tới
Tôi sẽ đợi người về
Cho đến ngày hấp hối
Ngày mai kẻ dậy ra thành phố nhiều tiếng nói
Ở bệnh viện, sân ga, xưởng thợ, bến tàu
Tôi muốn hỏi người về đâu
Từ nơi nào sẽ đến
Tôi muốn đợi người trắng đêm nay
[…] http://www.thica.net/2015/07/13/nua-dem/?utm_source=feedburner&utm_medium=feed&utm_campaign=… […]