Như là
I
Mẹ như là nắng xế
Em như là cỏ may
Tôi như là giọt lệ
Còn đâu lượng xuân đầy?
Nghe lời ru đá cuội
Tình như là hư không
Tôi còn đâu lửa tuổi
Em còn đâu mưa hồng?
Em như loài hoa dại
Tôi như loài cỏ khô
Ô, cuộc đời khắc khoải
Tìm nhau trong sa mù
Mẹ như là nắng quái
Em như là chiều hôm
Tôi như là hạt bụi
Từng phiến sầu băng sương
Làm sao tôi nói được
Lời yêu Em bây giờ?
Nghe hồn lên tiếng khóc
Qua rồi, mùa xuân xưa!…
Đêm đen lòe đốm lửa
Tinh đầu lạc đâu đây
Con đường xưa thiếp ngủ
Như tình tôi đắm say
Dấu chân nào trên cát?
Sóng biển đã dập vùi
Thắp lên hàng bạch lạp
Vĩnh biệt những giờ vui!
Màu nắng rồi sẽ tắt
Mây hồng rồi sẽ bay
Vết chàm xưa tím ngắt
Ngờ đâu tình không phai…
Còn đây triền núi dựng
Vực thẳm nước trong veo
Trùng dương xa nổi sóng
Thuyền ta ngược tay chèo
Tình yêu như tín ngưỡng
Cơn mê nào lẻ loi
Còn đâu Em độ lượng?
Điệp khúc sầu trong tôi!
Thà như là hạt bụi
Thà như loài thông xanh
Trên đỉnh trời gió núi
Những giọt tình long lanh…
II
Ngàn con nước đổ xuôi nguồn
Cũng không rửa sạch nỗi buồn trong tôi
Từng đêm ôm giấc ngủ vùi
Quên sầu chót vót, quên đời phù du
Nghe trời chừng đã sang thu
Vàng bay mấy lá, nghe mưa gọi hồn
Nhân gian này cõi bềnh bồng
Buồn tôi chớp bể mưa nguồn vây quanh…
(Trích thi tập Thiên nga trên ngọn đỉnh trời, phát hành 1974)