Bình minh
Những buổi bình minh trôi chầm chậm
Mùa đông ló rạng ánh hồng
Ánh sáng trời lọt qua khe phòng
Tôi ham hố nhìn ngày lên
trên chiếc giường cũ kĩ
Người đàn ông của tôi vẫn say sưa ngủ…
Bao năm – bình minh đến cho ngày
Tôi lật trang kí ức đã sờn tay
Không nhớ nổi những bình minh khác nữa
Người đàn ông của tôi vẫn say sưa ngủ
Phẳng phiu chiêm bao, nhợt nhạt ái ân dài
Trên chiếc giường này bao ước muốn
phôi phai
Tôi uể oải cài làn hương nhan sắc
Một hơi thở của gia đình diễm phúc…
Bình minh với tôi phút cứu thế tâm hồn
Giờ khắc của lòng tràn ngập cô đơn
Tôi mơ giấc mơ bình minh mang tới
Trong ánh hồng kia ham muốn nào len lỏi
Vô biên con đường ảo giác tôi đi
Vó ngựa căng hừng hực đam mê
Chấp chới tình yêu thảo nguyên hoang dại
Giường đệm của tôi là cỏ xanh, sông suối
Là bản hoan ca nối đêm với mặt trời…
Những buổi bình minh chầm chậm trôi
Bên giấc mơ tôi người đàn ông
vẫn say sưa ngủ…