Tôi yêu chuyện cổ tích nước tôi
Tôi khổ như chàng trai tương tư
Tìm em hò hẹn tự bao giờ
Em là cô gái đi hài đỏ
Rắc bướm hoa vào những giấc mơ
Tôi bé nhưng tôi đã biết rồi
Em là cô Tấm của đời tôi
Bụt về cả những đêm tôi khóc
Đám hội làng bên chẳng được mời
Nước mắt em là chuỗi ngọc xanh
Mắt tôi sông nước sáng long lanh
Em ngồi đãi thóc chiêm mùa trộn
Tôi bắt chim vàng thả lượn quanh
Tôi yêu Sơn Tinh chòm râu thưa
Thắt núi quả bồng gọi gió mưa
Mây bay, bão chuyển, tan sông nước
Thuỷ Tinh thua trận lạy xin chừa
Cô gái nhà bên mặc áo nâu
Sọ Dừa lăn lóc đợi chăn trâu
Giáng Kiều câu chuyện người xưa kể
Hiện giữa tờ tranh hội Bích Câu
Rồi lớn khôn tôi bỏ giếng làng
Giậu hoa kèn tím mảnh dây lang
Tôi mơ cưỡi ngựa cầm roi sắt
Giết giặc Ân trên các nẻo đường
Mây bắc cầu vồng chân núi lụa
Gió rung nắng ngọc xóm hoa đào
Tôi là Từ Thức về thăm động
Cây lá đêm rừng mũ đội sao
Em tuổi hai mươi mắt sáng ngời
Yêu anh bộ đội đón mừng tôi
Bát chè tươi, khói xanh, men ngọt
Tôi uống chè hay uống mắt ai
Tổ quốc tôi giàu chuyện ái ân
Chuyện thần tiên đến với nhân dân
Nước tôi (cô Tấm bao người giúp)
Hất một ngai vàng sụp dưới chân
Đất hẹp trôi nhanh biển sóng người
Từng trang thần thoại sáng trong tôi
Em là cô gái đi hài đỏ
Trẩy hội đêm trăng vượt núi đồi
Tổ quốc trưởng thành bao Thánh Gióng
Sơn Tinh đuổi giặc núi Ba vì
Giặc bò lổm ngổm như cua cáy
Tôi nhổ tre làng trụi lối đi
Câu chuyện người xưa hoá chuyện mình
Thạch Sanh cầm búa chém trăn tinh
Cung thần bắn gãy đôi xương cánh
Đại Bàng bay quanh vùng Khe Sanh
Tiên Dung gặp mặt Chử Đồng Tử
Một đêm xây dựng một đô thành
Cổ tích điểm tô trang lịch sử
Tổ quốc tôi cười đôi mắt xinh.