Mảnh vỡ chiếc gương xuân
Xin được ngồi cùng em. Đốt thời gian qua tay mình nghiệt ngã. Yêu thương nhau bằng những vòng ôm giả. Nhưng rất thật nỗi buồn…
Xin được chạm môi vào một làn hương. Mùi thánh nữ nguyên trinh trong đáy vực. Mọi nỗi niềm nhẫn nhục… trong cuộc đời này đều đáng kính như nhau.
Xin được hôn em bằng nụ hôn của mối tình đầu. Phút trai trẻ của người luống tuổi. Những cuộc tình đã qua – bao cuộc tình sẽ tới. Nỡ lòng nào so sánh cân đo.
Xin được lặng thầm giữa nhận và cho. Nước mắt em chảy xuôi, nỗi buồn tôi thấm ngược. Những giọng cười trẻ con, những lời đùa xấc xược. Được buông ra lem ố chiếc khăn bàn.
Xin được yếu lòng trân trọng những tay đan. Năm ngón, thơ tôi lời yêu khô khốc. Năm ngón, tình em màu buồn bạch ngọc. Thèm khát những hờn ghen.
Xin được ngồi với một thói quen. Chẳng bao giờ nói lời xin lỗi. Xuân ngoài kia đất trời đang đợi. Hãy tha thứ đời nhau bằng chính trái tim mình.
Cám ơn em… Mảnh vỡ chiếc gương xuân còn sót lại.
Cho tôi soi, và tìm thấy lại mình.
Xuân Quý Dậu 1993