Biển vọng
Em về tóc đẫm tơ trăng
Ngõ hoa hạnh khép buồn giăng cổng người
Con tàu đã biệt trùng khơi
Áo rêu xanh trả một đời chiến chinh
Nhớ thương những chuyến hải hành
Nhớ thương mấy buổi đăng trình tiễn đưa
Nhớ khi tàu cặp bến khuya
Hai bờ lau lách gió khua xạc xào
Buồn chia con nước lao xao
Bến Tầm Dương đó ai nào Giang Châu?
Tàn rồi một cuộc biển dâu
Anh hùng thất thế về đâu bây giờ
Ô đề nguyệt lạc sao dời
Chinh nhân ngẩng mặt nhìn trời bão giông
Lỡ rồi một cuộc phong vân
Tài như Hạng Vũ cũng đành Ô Giang
Bóng tàu sóng cuộn mơ màng
Tiếng còi tàu vẫn rộn ràng trong tim
Rượu đêm nay cháy môi mềm
Uống đi em! Uống đi em! Mặc đời
Hơn thua chỉ một cuộc cười
Ai vua ai giặc chỉ lời thế gian
Hồn em vẫn ngát trường giang
Lòng em vẫn cứ trăng vàng biển xanh
Tàu em vẫn cứ hải hành.