Bài ca chuyển kiếp
1.
tếch nhẹ gót hài em đã đến
một trời lụa trắng lao xao
ta là chim phượng hoàng mê đắm
trời của thơ hồn vỗ cánh phương nào
tóc đã xanh một thời huyền hoặc
môi thật hồng trăng với rượu ta say
nắm chặt đốc gươm chừ cười với bóng
nước loạn bao năm chừ tóc hóa mây
len lỏi rừng thiêng chừ ta ngậm ngải
cơm áo công danh chừ như khói bay
2.
đường ngựa chạy gót hài tung cánh hạc
hương – sắc – thời – không chừ một với ta
thuyền với bến ngủ say cùng vĩnh cửu
giấc bình yên trong khắp cõi ta bà
em chẳng đến chẳng đi
ta chẳng tìm chẳng đợi
Sài Gòn không xa Hà Nội cũng không xa
cát bụi mười phương họp về chung một chiếu
rong rêu khắp thế giới ba ngàn
cùng hát bài ca huyền diệu
3.
ta nghe bước em đi
lụa mát cả bầu trời
đêm tịch mịch đêm vô cùng tịch mịch
trời là ta chim phượng cũng là ta…
(Trích tập san Tư tưởng số 8 năm thứ tư, tháng 10/1971)