Hạt nắng để dành
Tác giả: Huỳnh Văn Mười
Gom từng hạt nắng tháng ba
Từ sương ngớt giọt đến tà dương buông
Sảy sàng một nắm lưng lưng
Để dành cho mẹ đến chừng rét rong
Thân con tựa gié đòng đòng
Hạt lừng, hạt lép, hạt long đong này
Mưa phùn trở ngọn lay phay
Cựa mình con lọt kẽ tay, mẹ buồn
Quê nghèo gặp đận mưa tuôn
Cuối mùa, giáp hạt gió luồn bếp không
Lom khom cánh võng cuối đồng
Tả tơi áo mẹ, con không dám nhìn
Tre già nép bẹ mo xinh
Lưng già, đất cháy còn in dấu phèn
Nằm ôm lưng mẹ hằng đêm
Hít mùi túng quẫn đã quen nửa đời
Hôm nay khói đã về trời
Nghe thiên thu tiếng gọi mời cỏ xanh
Xa rồi một dải chiếu manh
Con gom hạt nắng để dành cho ai?
(Nguồn: Giữa chốn ta bà, NXB Tôn Giáo, 2015)