Vợ tôi
Vợ tôi
Năm nay sáu mươi tuổi rồi
Nửa thế kỷ đi qua mái đầu bạc trắng
Một đời gánh nặng khó nhọc trên vai
Tôi con suối thì đi
Em đất đai ở lại
Với túp lều con cái
Vợ tôi
Cũng đã qua một thời con gái
Tóc dài như suối, mắt sáng như sao
Nghe em nói giọng chim mi ngọt ngào
Náo nức lòng tôi
Con trai người Pa Dí
Vợ ơi
Em như con ong kiếm mật xây tổ
Lo nuôi con thương chồng đi xa
Có một thời cơ cực vất vả
Có một thời tháng năm nghiệt ngã
Qua rồi
Thế thôi
Vợ tôi
Ngày lên nương ngô, trưa ra đồng lúa
Và chiều chiều trên vai củi nứa
Vẫn đêm đêm thương con nhớ chồng
Vẫn đêm đêm bóng những con chữ lặn
Vào trang giáo án
Đến buổi sáng
Bảng đen phấn trắng i tờ
Qua rồi
Thế thôi
Tôi gọi em đích thực: Mẹ ơi
Mẹ của các con tôi và mẹ của chính tôi
Không có vợ không câu thơ sinh nở
Không có vợ không bài ca để hát
Vợ tôi…