Đêm kích dưới chân đồi Pá
Tác giả: Nguyễn Dương Quang
Dù đợi người qua trên lối chết
Lạ sao ta thấy rất bâng khuâng
Có rất nhiều điều thật khó nói
Đêm sơ giao sẽ chỉ một lần
Cỏ ơi, có thấy ai trên đồi
Vẫn thường vác hận thù đi xuống?
Mà sao ta thấy cỏ không vui
Cỏ lạnh lùng hơn là sương mỏng
Cỏ biết không, ta không lòng thù hận
Lũ chúng ta một thuở thế thôi
Ngày mai cỏ sẽ thành đồng lúa
Cỏ sẽ thấy người nắm tay người
Đồng lúa ơi, sao đồng lúa gầy
Lúa buồn không trong mùa gặt muộn?
Chim đã ngủ một trời nào khác
Và gió rồi cũng chẳng thấy bay
Lúa có nghĩ rằng ngày mai sẽ khác?
Súng sẽ dùng để đúc lưỡi cày
Mỗi ba trăng lúa vàng tròn hạt
Chim sẽ ca và gió thổi lúa say
Ta vừa nghĩ một điều rất tầm thường
Ngọn đồi này mai sẽ thành rẫy
Bởi lòng người lúc nào cũng đẹp
Dẫu tầm thường cũng rất mến thương.
1970