Uống rượu với Duyên ở Thạnh Phú Đông
Buổi sáng buồn tình ta uống rượu
Hình như có nắng ở trên cao
Bạn bè ngồi ghế chưa đông đủ
Không lẽ mời em thế chỗ sao?
Làm cạn cốc này đi thằng bạn
Để lâu rượu nhạt uống không ngon
Ba năm trôi nổi miền quan ải
Không lẽ mày chưa đủ trí khôn?
Ta biết mày buồn em lấy chồng
Thì coi như gió thổi trên sông
Tình đâu có đẹp bằng hiên quán
Rượu xé lòng vui Thạnh Phú đông.
Ta có thằng em đi đánh giặc
Bốn năm trấn thủ ở đồn xa
Lâu lâu về phép nâng tay rượu
Ngồi nói nhâm nhi với mẹ già
Những lúc ngồi buồn trên chiến đỉnh
Nắng lên ta thấy nhớ trong lòng
Người yêu tóc xõa tình lưu xứ
Biền biệt chiều xưa mưa trắng sông.
Ngồi hát hò đi bằng hữu cũ
Thời gian bỗng thấy lướt qua mau
Ngày xưa đi học ta nào biết
Chữ nghĩa đâu dùng để đánh nhau
Chinh chiến tạm quên đi thằng bạn
Mềm môi đù má cuộc đời chơi …