Lời nguyện giờ trưa
Tác giả: Ý Yên
Hy vọng này chờ mong
Tầm thường như nước
Chỉ cần múc lên
Từ hố không tên từ hầm địa đạo
Khử trùng rồi lọc cho trong
Và ta có một “bìđông”
Nhưng
Làm sao có được
Trên sa mạc hận thù?
Mười hai giờ trưa mặt trời đứng bóng
Ngả mũ sắt ngồi lên
Làm tên hành khất
Để mà cầu xin
Không phải cho lính thù chết hết
Nhưng cho con người niềm tin
Niềm tin ngày nào
Các tu sĩ cũng hát ca dao cần lao sản xuất
Nhà hiền triết trồng bông dệt sợi vá may
Đàn trẻ đùa vui trong ngõ
Nơi cổng nhà giầu không đề “chó dữ”
Cho tên chính ủy mỏi tay cạn lời
Múc nước lên từ lòng hầm hố
Khi ta chết khát tới nơi
Múc lên từng ca rất nhỏ
Khử trùng lọc trong
Hạnh phúc tràn qua nhịp thở
Tình yêu giữa chúng ta
Gom lại từng tia nhỏ
Lọc dần như thế đó
(Tạp chí Bách Khoa số 308, ngày 1 tháng 11 năm 1969)