Phải thế không em
Trời ngoài kia mưa hay nắng hả em?
Ở đây sa mù làm bằng khói thuốc
Bốn tường câm với những ô cửa đen
Nhốt kín tâm tư vào đâu chẳng được
Cây ngoài kia xanh hay vàng hả em?
Tóc rối mây vương một trời tưởng nhớ
Mười ngón tay khô đan làm rèm
Che khuất không gian nửa vời lo sợ
Hè phố ngoài kia đông, vắng hả em?
Màu hoa sắc áo có lượn bên đèn
Trong đáy hồn hoang cơn mưa chợt đến
Hiện hình từng khuôn ảo giác lạ, quen
Ghế đá công viên, ai ngồi không em?
Gió ngát hồ Gươm lời nào đưa duyên
Lạnh giá trái tim máu ngừng vận chuyển
Điêu khắc chạm sâu da thịt chớm mềm
Dòng nước Hồng Hà, có buồn không em?
Bến cũ năm nao thuyền ngủ êm đềm
Mắt ai ngày xưa cũng sầu như thế
Ngồi đây mà sao lòng vẫn nhớ quên
5 cửa ô xưa, giờ sao hả em?
Gió đẩy mưa về có ướt lòng đêm
Giấu mặt hôm nay tuổi đời gọi nhớ
Buồn, buồn ơi! Qua giọng hát tơ mềm
Con đường Cổ Ngư còn đẹp hả em?
Hoa phượng học trò dĩ vãng dâng lên
Sóng nước Tây Hồ âm vang kỷ niệm
Bỗng tiếng thời gian tàn lụi bên thềm
Trời ngoài kia Thu hay Đông hả em?
Lá úa rơi đầy lối đi êm êm
Rượu chợt đắng thả vàng thương mến ấy
Đúng là mùa Thu phải thế không em?…
Trích trong tập thơ “Cho Cuộc Đời” xuất bản năm 1966.