Không đề (II)
Tác giả: Thụy Thảo
Có con sẻ nâu giữa mùa thu nghiêng ngó
Nó không biết rằng em đang quá nhớ anh
Ai bảo ngoài kia nắng cứ vàng như mật
Nói không yêu sao đành…
Hái một cành tigôn thắm đỏ
Nhặt một bông lau trắng ngần
Nhẹ nhàng gỡ một hạt cỏ may vụng dại
Đêm ngọc lan buồn, lá rụng khẽ ngoài sân
Em chỉ có mình em và Hà Nội
Giữa trưa vắng nghe khúc Rumba, buồn!
Giai điệu cho tình yêu, một mình em xoay bước
Anh có bao giờ khát một môi hôn.
Đêm Hà Nội thì trong và sâu lắm
Lạnh lùng với em chi, cho tim nhói đau nhiều.
Mấy ai muốn một mình giữa muôn trùng lá đổ
Mùa thu về thật rồi đấy, anh yêu…