Đoản khúc mưa
1.
Phía bên kia lề ký ức tuổi thơ.
Là những ngày mưa tôi bắt con cá rô rạch theo dòng nước,
Cầm tù những cánh mối nâu lả lướt.
Và chân trần đuổi bắt, bắt tiếng cười trong vắt của em.
2.
Những ngày mưa nhòe ướt câu ca dao.
Bong bóng vỡ như một niềm mất mát.
Nhà dột lung tung, chỗ nào cũng ướt.
Bà tôi thở dài, lặng lẽ đốt hương.
Bát cơm bưng lên, ứ nghẹn giữa chừng.
Rơm ướt hết, gạo chẳng thể nào chín được.
Bà tôi bảo: Nhắm mắt vào mà nuốt.
Ngày xưa, dạo ấy vỡ đường.
3.
Những ngày mưa, tôi, em và chúng bạn đến trường.
Con dốc đầu làng xô chúng mình níu vào nhau mà ngã.
Rồi trốn học ở một lều canh cá,
Chuyền tay nhau mẩu khoai nướng sượng ngầm.
4.
Những ngày mưa xa quê, trọ học một mình.
Nghe câu hát: “Nhạt nhòa mưa bụi”
Tôi ngồi giở những chữ, câu em gửi,
Gói lẫn vào cánh thiếp báo tin vui.
5.
Những ngày mưa giăng mắc đất trời.
Tôi lang thang những nẻo đường vắng vẻ.
Khao khát được làm giọt mưa nhỏ bé.
Thấm vào lòng đất quê tôi.