Tự bạch
Tôi thở
Tôi đi
Tôi nhìn
Tôi buồn và lo âu
Bằng tình yêu toả sáng trên gương mặt anh
Nhưng anh ra đi
Trên gương mặt không mang theo tình yêu
Bây giờ tình yêu cùng tôi ở lại
Tôi mang bán đi mua nỗi tức giận
Nhưng trái tim khó chịu lắc đầu
“Tức giận không hợp với tôi đâu
Nó làm tôi khô cằn, tàn úa”
Tôi bán tức giận đi mua ưu phiền
Ưu phiền ru tôi
Trong mơ, lúc đùa vui, cả những giờ thao thức
Một sáng mai soi gương thấy mặt mình gầy
Bình minh cũng nhìn ngơ ngác
Tôi mang bán ưu phiền lấy niềm vui
Niềm vui nở thành những nụ cười giống nhau trên bộ mặt tôi
Với những bài ca vui nhộn
Nó chễ nhạo ưu phiền sao mà ngớ ngẩn
Nhưng khi đêm về tất cả ngủ yên, trái tim tha thiết
Niềm vui cũng không cần cho tôi
Nó làm tôi cạn kiệt
Tôi ngơ ngẩn quẳng niềm vui đi ngồi ôm mặt
Và nhận ra tình yêu vẫn chưa rời bỏ mình