Tiễn bạn tù
Ngày nay anh lãnh thẻ vàng,
Ngày mai anh bước lên đàng xa nhau.
Tâm tình thôi hẹn về sau,
Thanh bình nối lại nhịp cầu bắc nam.
Anh đi đừng quên nhé!
Lao Gia Định canh bầu.
Lềnh bềnh cải úa lộn sâu,
Nước trong chìm nổi mấy đầu tôm ươn.
Ngày ngày cơm gạo lức,
Lặng lẽ tôi nhìn anh.
Răng nhai như nghiến bầu căm tức,
Cổ nuốt cơm như nghẹn tủi hờn.
Mắt thẳm long lanh trào uất ức,
Nhìn muôn người sống cảnh lầm than.
Chắc chắn anh không quên,
Trong cửa sắt đen ngòm.
Đầu người như sóng nhìn ra cửa,
Mắt uất long lanh hận nước non!
Bác già
Tôi trẻ
Em bé
Chú sồn sồn
Đêm đêm tâm sự nỉ non,
Đêm đêm những mắt xoe tròn nhìn nhau.
Ngày mai đày về đâu ?
Ai Biên Hòa
Ai Thủ Đức
Ai Phú Quốc
Ai Côn Lôn
Ai còn nằm Gia Định
Ai được thả về mau
Cắn răng mà bắt tay nhau,
Bắt tay hẹn một nhịp cầu tương lai.
Ở đây anh nhớ, đừng quên nhé ?
Đủ mặt trẻ già lẫn gái trai.
Những đứa trẻ thơ chưa biết bú,
Đã vào trong khám khóc lai rai.
Anh này Bình Xuyên
Anh kia Hòa Hảo
Chúng tôi Việt Cộng
Các anh Cao Đài
Nuốt hờn chờ một ngày mai,
Ngày mai biển rộng sông dài núi xanh.
Ngày mai nối vạn mối tình,
Nước non thống nhất hòa bình …vui ghê!
Anh ơi! Hẹn một ngày về
Ai về Bà Rịa, ai xuống Cần Thơ,
Ai đi Lục tỉnh, ai đến Biên Hòa
Người về Nam bộ, kẻ ra Trung phần.
Gặp nhau nhắc lại niềm gian khổ,
Siết chặt tay nhau thỏa ước mong.
Bến Hải liền đôi bờ bến cũ,
Đất lành trời rộng ấm lòng dân.
Ngày mai, trên xe bịt bùng,
Anh đi, anh có nhớ nhung những ngày,
Những ngày chung sống ở đây,
Nếm mùi cay đắng, nhắp say rượu đời…
Lao Gia Định, 1956