Ca độc điệu
Gõ nhịp thuyền ca, ta gõ nhịp thuyền ca
Ai đâu hiểu được tâm hồn ta?
Núi sông một sớm mờ nhân ảnh
Sương gió nghìn thu mắt lệ nhoà
Nước bạc chưa hay đầu tóc bạc
Đàn ca đâu biết khúc ly ca
Năm canh trở dậy nghe niềm lạnh
Kéo chiếc mền sương phủ giấc hoa
Gõ nhịp thuyền ca, ta gõ nhịp thuyền ca
Ai đâu mơ ước như lòng ta?
Trùng dương một sớm rời muôn bến
Trăng gió tìm xây vạn mái nhà
Nước đổ, thuyền xuôi mây tắp tắp
Buồn reo say sóng lướt xa xa
Ai về bến cũ ngày xưa ấy
Xin nhặt cho giùm mấy cánh hoa?
Gõ nhịp thuyền ca, ta gõ nhịp thuyền ca
Hôm nay bến vắng, mai lầu hoa
Đàn nghe lạnh buốt niềm chua xót
Sênh phách lừng vang nhịp hải hà
Nín lặng nằm nghe trời đổ xuống
Lòng dâng lên tận cõi yêu ma
Chao ôi! Ai khóc mà ta khóc?
Ai thiết tha mà ta thiết tha?
Gõ nhịp thuyền ca, ta gõ nhịp thuyền ca
Đi cho nhân ảnh xa mờ xa
Sáng trăng hiển hiện hồn tinh quái
Đêm tối mờ chôn giấc lạc hoa
Mắt lạnh, sầu nghiêng trên gối cũ
Tai buồn, nghe nhạc vọng tha ma
Rượu say ta muốn say cùng rượu
Mong nhớ? Ai còn mong nhớ ta?
Thôi thôi, cứ gõ nhịp thuyền ca
Sắc hương tan tác bên lầu hoa
Nhớ ai một thuở trao lời hẹn
Rồi để nghìn năm lạc phiếm ngà
Trăng chết, hiên khuya lan mấy đoá
Lòng nghiêng, ai gợi nét phôi pha
Ngủ đi còn gặp nhau trong mộng
Trăng xế thềm hoang, gió thoảng qua…