Cho một ngày không bao giờ đến
Tác giả: Đào Phong Lan
Em buồn lắm nếu một ngày không còn yêu anh nữa
Trái tim cằn khô như lá trong vườn
Và nỗi nhớ bong dần lớp vữa
Thời gian mục ruỗng chân tường
Anh đã ở bên em lúc em buồn nhất
Đã đón em khi giông bão tơi bời
Đã cầm tay em trong ánh chiều sắp tắt
Buồn thay em một chiếc lá vàng rơi
Em sẽ khổ đau nếu một ngày không còn yêu anh nữa
Nếu một ngày như thế đến trong đời
Những hạt mưa chỉ còn một nửa
Rưng rưng rơi vỡ bên trời
Nắng không vàng màu nắng
Mây không xanh màu mây
Nước trong bình không bao giờ lắng
Trời không bao giờ đêm
Đất mãi mãi không ngày
Và em sẽ không còn là em nữa
Chỉ còn là viên đất
Buồn tênh trên luống cày.