Vòng hoa cho hư vô
1.
Có cơn mưa móc nào rớt xuống trong lòng tôi
Buổi chiều tháng Tư
Có hư vô trôi qua mười năm trên dòng cuồng lưu bất tận
Có người ly hương gảy khúc đàn dạo bên bờ con sông thời gian
Im tiếng
Gởi một ánh trăng rằm lên nửa cuộc đời phiêu bạt giang hồ
Đành đoạn ra đi
Còn ai để nói lời chia tay để nghe hương cau đầu xóm
Ngây ngất mùa thu
Hay vĩnh ly bóng nhạn cơ cầu mái tranh đơn chiếc
Mẹ ơi mẹ ơi
Khóm lau bờ sậy nương rẫy khói chiều con xa quê quán
Buổi sáng mơ hồ lưu đày tức tưởi
Mẹ ơi con xa quê năm này năm khác
Xin gởi cho con liếp chái sân sau vườn khuya tiếng cú
Nhắc nhở cho con bóng đêm mưa đổ dột mái hiên nhà
Bởi mẹ biết rằng
Đời chẳng hơn gì một tiếng kêu thương
2.
Ngày mai xôn xao trong tâm tưởng người về
Này em
Có ai theo đó mà bông mười giờ đã nở
Này tháng Giêng tháng Chạp
Có tháng nào cho ta được tịch lặng
Khỏi những phiền trược đắn đo
3.
Chợt nghe tiếng lá rơi ngoài ngõ
Hay vẫn là hư vô
Lảng vảng
Trên con đường hoa lựu ngày xưa
Lại đem tới
Gửi gắm
Đôi lời day dứt
Phiền muộn như mỗi ngày trôi qua
Mải mê làm quên đi thực tại
U buồn cũng vừa ập đến thiết tha
4.
Có cơn giông nào đổ xuống trong lòng tôi
Buổi chiều tháng Tư
Có em tiễn anh ra tận phương trời mây sa xuống thấp
Có em tiễn anh
Tiễn anh
Bóng lá xương khô bên xóm đợi chờ
Hò ơ vẳng tiếng lục bình lấp bụi bờ mô
Phương em đò ngang vắng khách
Đò dọc vắng người
Chợ chiều vắng tiếng
Còn nghe tiếng khóc canh thâu vút qua khe chái
Nhức nhối trăm bề gừng cay muối mặn
Hò ơi
Khi đi mẹ có dặn rằng…
5.
Hôm nay
Mấy kẻ lãng du chợt nghĩ
Một mảnh hồn vừa dạt đâu đây
Ai mang lòng trắc ẩn
Để quên đi sự sống đã quá màu mè.