Về lại dòng sông
Tác giả: Hoa Ngõ Hạnh
Có những ngày buồn như ngói vỡ
Về lại dòng sông
Dòng sông đã chảy
Em chở thanh xuân trên chuyến tàu mười bảy
Nghiến lên thơ tiếng rít ghê hồn
Mẹ quảy tuổi già ra chợ Hôm
Nắng cứa trên vai
Gió cong đòn gánh
Đôi khi tôi buồn như bánh đa vành vạnh
Bẻ chỗ nào cũng thấy phân vân
Về lại dòng sông
Nhìn nắng tần ngần
Nghe gió phù vân
Xòe tay trắng muốt.
Một thiếu nữ mười bảy tràn trề sức sống ,đẹp mà tuổithanh xuân dịu dàng,mạnh mẽ…những cũng khó mà có được suy nghĩ thù hằn qua từ “nghiến” từ “rít”…như câu thơ “nghiến lên thơ tiếng rit ghê hồn” bạo lực quá không???😥