Làm dâu
Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Chị làm dâu cuộc chiến tranh
Hòa bình khóc kẻ chưa thành lứa đôi
Hứa hôn với lính lâu rồi
Nghĩa trang chị bạc tóc ngồi làm dâu
Giá ngày xưa kịp lấy nhau
Giờ này chắc đã con đầu bằng anh
Đất sâu đợi rỗng tiểu sành
Mộ chưa có cốt rừng xanh gửi hồn
Mỗi khi chim lợn kêu dồn
Khói hương khấn gió Trường Sơn tìm mồ
Đêm về đội lén khăn xô
Thương người nằm khoác balô mối đùn
Tay sờ ảnh mộ còn run
Xin thương rế rách chổi cùn chiến tranh
Gọi thầm nấm đất bằng anh
Chị xin nhận tấm cỏ xanh làm chồng
KIẾP LÀM DÂU
Đắng lòng cho kiếp làm dâu
Tối ngày nghe mắng ù đầu nhức tai
Đúng là cái số an bài
Làm thân phụ nữ có ai an nhàn
Ngày làm không tiếng thở than
Tối về hầu hạ cơm canh ngọt bùi
Nữa đêm nuốt lệ cười tươi
Tấm thân âu yếm làm vui cho chồng
Mấy khi có tiếng bảo không
Vậy mà hở tý thì chồng mắng la
Có khi tụ tập cả nhà
Hết la rồi chửi đuổi ra ngoài đường
Làm thân phụ nữ ai thương
Hỏi ai có hiểu con đường họ đi
Làm thân phụ nữ cũng vì
Gia đình con cái mới đi đường này
Suốt đời nhẫn nhịn đắng cay
Lo cho hạnh phúc bao ngày đó thôi
Nhưng mà sóng gió nổi trôi
Làm thân phụ nữ ngậm ngùi đắng cay.