Vàng rơm
Tác giả: Hoa Ngõ Hạnh
Từ kiếp trước…
Đã sống chung cùng bùn đất
Như trâu bò yên nghỉ dưới vòm cây
Như những vòm cây mơ ngủ dưới vòm trời
Những giấc mơ đi khỏi chân ruộng khô
Đến lũy tre thì không còn đi nữa
Người thiếu nữ ngẩn ngơ dừng liềm lúa
nụ cười rì rào như những đàn ong
Vãn mùa
Vàng rơm
Gieo xuống đất mọc lên thành tiếng chim
Châm sợi khói nối cánh diều đi lạc.
Bài thơ Hay,nhưng câu số 8 bị sai nội dung rồi… một thiếu nữ không thể cười: “rì rào”…”những đàn ong” hai từ này đều hiểu là số nhiều…😅